Em … thương !
Cho ta được một lần được gọi em như thế …
Có rất nhiều điều ta muốn nói với em
Không biết rồi khởi đầu từ đâu
Từ lúc gặp nhau rồi quen nhau
Hay ta xa nhau, từ lúc bắt đầu biết yêu
Và ta biết nhớ, biết mong chờ dù là tuyệt vọng
Ta xót xa lòng đau như cắt
Khi biết rằng em đã khóc từng đêm
Khóc không vì ta, mà tiếc cho cuộc tình
Em cho ta một lời sám hối
Có muộn màng nhưng thấy lòng nhẹ nhàng hơn
Rồi mai đây biết ta còn có em
Hay mỗi đứa hai phương trời cách biệt
Ta đi về từng nỗi cô đơn
Em vui với cái vui hiện tại
Ta thầm nhớ đến bóng người
con gái
Ta trót mang nỗi nhớ trong tim
Không biết có lúc nào em
chợt nhớ
Bóng hình ai đã một lần nói
tiếng thương em
Trót đã đem tình yêu chân
thật
Để đổi lấy ngậm ngùi xót xa
…
Tình yêu là cho đi không bao
giờ đòi lại
Nhưng sao ta vẫn muốn xin
lại … một niềm đau…?
Ta chúc em mai này trên
đường đời xuôi ngược
Em được niềm vui, hạnh phúc
cũa cuộc đời
Và ta xin về góc nhỏ của đơn
côi
Ôm cái nhớ, cái thương mà
nuốt lệ
Rồi mai đây trên dặm đường dong
rũi
biết em có còn nhớ đến ta không
?
Ta cũng xin em một lần sau
cuối,
cho ta mãi mãi được nói
tiếng… thương em. !
MinhTam57
MinhTam57
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.