Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013
Muốn ...
Muốn
gọi …nhắn tin cho em
Hoàng
hôn chiều tím ngắt
Nắng
rủ tắt lịm dần
Anh
thèm một tin nhắn
Rồi
chợt buồn xa xăm
Anh
muốn gọi cho em
Để lòng
thôi thổn thức
Cầm
lên lại buôn xuống
Vì
biết nói gì đây
Muốn
nhắn một tin đi
Nhưng
tin nhắn gì nhỉ
Mình
không còn biết nữa
Có
gì đâu để viết
Em
không cho anh gọi
Em
không cho nhắn tin
Trời
ơi ! sao nhớ quá …!
Anh
phải làm sao đây ?
Em
ơi ! em có biết.
Anh
phải làm sao đây..?
Minhtam57
Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013
Nỗi Lòng
Em … thương !
Cho ta được một lần được gọi em như thế …
Có rất nhiều điều ta muốn nói với em
Không biết rồi khởi đầu từ đâu
Từ lúc gặp nhau rồi quen nhau
Hay ta xa nhau, từ lúc bắt đầu biết yêu
Và ta biết nhớ, biết mong chờ dù là tuyệt vọng
Ta xót xa lòng đau như cắt
Khi biết rằng em đã khóc từng đêm
Khóc không vì ta, mà tiếc cho cuộc tình
Em cho ta một lời sám hối
Có muộn màng nhưng thấy lòng nhẹ nhàng hơn
Rồi mai đây biết ta còn có em
Hay mỗi đứa hai phương trời cách biệt
Ta đi về từng nỗi cô đơn
Em vui với cái vui hiện tại
Ta thầm nhớ đến bóng người
con gái
Ta trót mang nỗi nhớ trong tim
Không biết có lúc nào em
chợt nhớ
Bóng hình ai đã một lần nói
tiếng thương em
Trót đã đem tình yêu chân
thật
Để đổi lấy ngậm ngùi xót xa
…
Tình yêu là cho đi không bao
giờ đòi lại
Nhưng sao ta vẫn muốn xin
lại … một niềm đau…?
Ta chúc em mai này trên
đường đời xuôi ngược
Em được niềm vui, hạnh phúc
cũa cuộc đời
Và ta xin về góc nhỏ của đơn
côi
Ôm cái nhớ, cái thương mà
nuốt lệ
Rồi mai đây trên dặm đường dong
rũi
biết em có còn nhớ đến ta không
?
Ta cũng xin em một lần sau
cuối,
cho ta mãi mãi được nói
tiếng… thương em. !
MinhTam57
MinhTam57
GIỬ LỖI CHO ANH
Em muốn anh đừng xin lỗi
Vì em có lỗi đâu anh
Em chỉ có buồn và khóc
Bởi tại anh và… tại anh
Anh cứ làm để em buồn
Thế rồi anh lại xin lỗi
Anh làm cho em bật khóc
Rồi anh xin lỗi, xin lỗi
Anh ơi anh, anh có biết
Em nào có lỗi cho anh
Em chỉ mong, và chỉ mong
Anh cho em những nụ cười
Anh cho em những niềm vui
Thế anh không còn
xin lỗi
Và em không là người giử
lổi, để mà cho anh.
MinhTam57
MinhTam57
MỘNG
_ THỰC
Ta
như lạc lõng giữa cuộc đời
Bảo táp phong ba cuốn mất thôi
Sóng
nước trùng dương cuồn cuộn đuổi
Sấm
sét ngang trời hạt mưa rơi
Còn
thương còn nhớ để làm chỉ ,
Hận
lòng sầu tủi , phút chia ly
Mai
đây mốt nọ đường dong rũi
Biết
có còn gặp được cố tri
Ngẩm
lại bây giờ ta mới hiểu
Thực
là mộng, và mộng là thực
Nếu
cho mộng , vâng sẽ là mộng
Mộng
là thực, cũng là thực thôi
Tại
sao lại bảo ta đang mộng
Mà
không nói mình sống mộng mơ
Cứ
cho mình đang sống là thực
Để
rồi tỉnh mộng biết sao đây.
MinhTam57
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)