MỘNG
_ THỰC
Ta
như lạc lõng giữa cuộc đời
Bảo táp phong ba cuốn mất thôi
Sóng
nước trùng dương cuồn cuộn đuổi
Sấm
sét ngang trời hạt mưa rơi
Còn
thương còn nhớ để làm chỉ ,
Hận
lòng sầu tủi , phút chia ly
Mai
đây mốt nọ đường dong rũi
Biết
có còn gặp được cố tri
Ngẩm
lại bây giờ ta mới hiểu
Thực
là mộng, và mộng là thực
Nếu
cho mộng , vâng sẽ là mộng
Mộng
là thực, cũng là thực thôi
Tại
sao lại bảo ta đang mộng
Mà
không nói mình sống mộng mơ
Cứ
cho mình đang sống là thực
Để
rồi tỉnh mộng biết sao đây.
MinhTam57